Bồi hồi nhớ lại lúc chiều Đông
Bất chợt cơn mưa … gặp bóng hồng
Cứ tưởng hoa trời thơm cánh mũi
Đâu ngờ lọn tóc ngát hương bông
Hai trường chậm rẽ cây tình ngỏ
Một phố cùng đi cội nghĩa trồng
Sáu chục năm dài chưa dứt mối
Tim buồn dạ xót sáo qua sông!
Họa thơ Lương Tú VNTH