Mưa về lặng lẽ mắt buồn sôi
Cảnh ấy giờ đây giã biệt rồi.
Dõi lá thu vàng tim vội tủi
Trông nàng lệ thắm nẻo sầu thôi
Mùa Xuân cứ vọng hương tình nỗi
Hạ đỏ còn mang võng núi đồi
Lạnh lẽo ngày trăng càng tưởng nhớ
Sao đành nỡ bỏ kiếp già côi
Cảnh ấy giờ đây giã biệt rồi.
Dõi lá thu vàng tim vội tủi
Trông nàng lệ thắm nẻo sầu thôi
Mùa Xuân cứ vọng hương tình nỗi
Hạ đỏ còn mang võng núi đồi
Lạnh lẽo ngày trăng càng tưởng nhớ
Sao đành nỡ bỏ kiếp già côi