Mưa trào bấc giật tủi lòng ngâu
Chẳng thiết gì hơn mãi nguyện cầu
Mỗi bận ra vườn nghe gió hiểm
Bao lần vãn cảnh nhớ rừng sâu
Dường mơ cứ vậy hờn duyên hẩm
Ngỡ tưởng mà sao xót mộng sầu
Có lẽ giờ đây chờ ảnh cận
Nên tình nỏ biết sẽ về đâu
Chẳng thiết gì hơn mãi nguyện cầu
Mỗi bận ra vườn nghe gió hiểm
Bao lần vãn cảnh nhớ rừng sâu
Dường mơ cứ vậy hờn duyên hẩm
Ngỡ tưởng mà sao xót mộng sầu
Có lẽ giờ đây chờ ảnh cận
Nên tình nỏ biết sẽ về đâu