Mục tử về thôn tắt bóng chiều
Sao còn lữ khách bước xiêu liêu
Nhìn mây đỉnh núi tim nhồn nhột
Thấy khói quanh làng dạ quạnh hiu
Khắc khoải bàn tay vui lắm nỗi
Bâng khuâng ánh mắt khổ trăm điều
Hoàng hôn rắc tím đường xa thẳm
Một chút duyên tình có mấy nhiêu???
(Hoạ bài Xóm Vắng của thi hữu Dung Nguyên)