Giọt rớt bên thềm hỡi tủi ôi
Nhà Tum trắng trĩu cả chân đồi
Tình đi bỏ hẹn mùa sau dưỡng
Kẻ đến buông nguyền một chữ tôi
Cảnh vắng qua rừng sương vẫn đọng
Lầu xưa trải bóng não không bồi
Câu buồn cũng hát trôi triền bản
Cứ gọi tên chàng mãi chẳng thôi
Nhà Tum trắng trĩu cả chân đồi
Tình đi bỏ hẹn mùa sau dưỡng
Kẻ đến buông nguyền một chữ tôi
Cảnh vắng qua rừng sương vẫn đọng
Lầu xưa trải bóng não không bồi
Câu buồn cũng hát trôi triền bản
Cứ gọi tên chàng mãi chẳng thôi