Quán nhỏ mình em lặng lẽ ngồi
Mi nhòa lệ ướt đẫm vành môi
Trông về nẻo cũ hờn tim cạn
Nghĩ đến ngày xưa tủi dạ bồi
Thuở nọ bên người chân nỡ ngán
Bây giờ cách kẻ não đừng lôi
Hoàng hôn chợt xuống lòng như hỏi
Mới hiểu vòng tay đã tuột rồi
Mi nhòa lệ ướt đẫm vành môi
Trông về nẻo cũ hờn tim cạn
Nghĩ đến ngày xưa tủi dạ bồi
Thuở nọ bên người chân nỡ ngán
Bây giờ cách kẻ não đừng lôi
Hoàng hôn chợt xuống lòng như hỏi
Mới hiểu vòng tay đã tuột rồi