Khẽ bảo bao lần với vợ tôi
Chừa cho thói đoảng lẫn ương rồi
Trầm ngâm hữu hảo đều thây kệ
Giục giã chân tình vẻ đếch thôi
Cũng bởi lời ngay thành rạn nứt
Hay là chuyện nhỏ đã lìa đôi
Bơ phờ mệt mỏi nhường nhau sống
Rệu rã nên đành phải cắn môi
Thơ vui, họa bài Vợ vắng nhà của JB Nguyen Hung. Ngũ độ thanh