Một khoảnh vườn đêm trông bát ngát
Nửa đồi sương trắng phủ giăng giăng
Chập chờn bóng tối cùng ly rượu
Mờ ảo mình ta với chị hằng
Nhớ phút giây xưa đầy mộng mị
Bây giờ thoáng cũ để bâng khuâng
Chút tình vương vấn cho thêm nặng
Ai ở nơi nào có thấu chăng.
538