Mây vẫn lang thang tận cuối trời
Nỗi buồn không cạn mãi chơi vơi
Buồm căng chực ngã trên ngàn sóng
Nắng chiếu chao nghiêng giữa núi đồi
Xao xuyến nhìn theo mùa lá rụng
Ngại ngần níu lại cuộc tình trôi
Hoàng hôn ngày tắt chiều êm ả
Biển nhớ đa đoan một kiếp người
532