Trăng còn lơ lửng giữa ngàn mây
một góc cô liêu vẫn ngập đầy
Phố lặng đèn khuya hiu hắt bóng
Quán buồn chén rượu dở dang say
Thênh thang gió lộng vui tìm đến
Cao thấp chân trần dạo đó đây
Thương nhớ dâng tràn như nước lũ
Cơn mê bỗng lại để hao gầy.
522