Xa rồi bỏ lại chút tàn phai
Lận đận bên em cũng mệt nhoài
Nỗi nhớ đem về riêng một cõi
Cuộc tình gánh nặng ở hai vai
Cuối xuân còn xót cơn mưa muộn
Đầu hạ thêm chờ ngọn gió mai ,
Phố cũ vương hình ai nhỏ bé
Bâng khuâng gởi đó mãi thương hoài.
511