Thu về lặng lẽ gió buồn may
Lá rụng đường xưa cũng đủ dày
Để ngọn hoa mềm xua nỗi nhớ
Cho chiều ái đẫm thổi hồn bay
Tình vơ vẩn gọi dần vương ấy
Chốn muộn màng yêu mãi thoảng này
Ngỡ cả làn ngâu chìm mộng đắm
Thương hoài phận hẩm giấc nồng lay
HUONG TINH MUON
23:18 - 03/09/2020