Cây đời tỏa bóng về trăm ngã
Nỗi khổ niềm vui bày ngọn lá
Lộc nõn đơm mầm lúc trổ hoa
Tình yêu cháy bỏng khi vào hạ
Lòng đau khắc khoải mộng vơi nhòa
Ruột rỗng buồn tênh nhìn mỏi quá
Dẫu bảo mình si vội nói là...
Mà sao vẫn muốn xem điều lạ.
(Ngũ độ thanh, nhất vận)