Thầy giáo mà sao phải tháo giầy?
Lầy đa khốn khổ, hỏi là đây!
Lạm dùng nghĩ thấy ưng lùng dạm
Tầy bỏ làm chơi chịu tỏ bầy
Ủng tráo đường xa cào áo trũng
Mây trồi gió lộng ngã môi trầy
Đốn trời bất khả nên đời trốn
Vây bạt mưa hoài cũng vạt bây.
(*) Từng cặp đầu và cặp đuôi mỗi câu là cách nói lái ở miền Trung