Thương người vất vả mỗi mùa bông
Thương kẻ ngày đêm lội giữa đồng
Thương mẹ còng lưng mò cá bống
Thương làng rát mặt giữ bờ sông
Thương yêu lắm lúc ngờ chưa rộng
Thương cảm nhiều khi ngỡ chẳng nồng
Thương những anh em tìm cuộc sống
Thương ai vẫn rối chỉ tơ hồng.
(Họa thơ "Nhớ" của Mạnh Kỷ)