Tìm sang chốn ấy đã xa rồi
Để thấy tình đầu lững thững trôi
Nghĩ trước thờ ơ quên điểm hẹn
Bây giờ tiếc rẻ hỏi còn nơi ?
Phiền hà rắc rối không e ngại
Hạnh phúc êm đềm lại đánh rơi
Chẳng thể khôn ngoan hơn số mệnh
Cho ai nản trí dạ bùi ngùi.
( Họa bài " nỗi lòng" của Nguyễn Đắc Công)