Nđt
Thoảng thốt cây buồn đã lại đông
Chờ ai một thuở bỗng như chồng
Mà đâu sắp lạnh tràn qua rũ
Bởi vẫn vừa đau chực ứa lồng
Nữa khẳng khiu cành chăng mất nụ
Hay đờ đẫn gốc chẳng còn bông
Tìm chi gió cuộn miền kia thẳm
Kẻ cũ vương tình ngập ngóng trông
Chờ ai một thuở bỗng như chồng
Mà đâu sắp lạnh tràn qua rũ
Bởi vẫn vừa đau chực ứa lồng
Nữa khẳng khiu cành chăng mất nụ
Hay đờ đẫn gốc chẳng còn bông
Tìm chi gió cuộn miền kia thẳm
Kẻ cũ vương tình ngập ngóng trông