Còn mỗi mình ta góc phố này
Đề lòng bỗng tỉnh lại như say
Khi dòng tâm sự vào lơ đãng
Thì nỗi u buồn cứ lắt lay
Quá khứ chợt về cay khóe mũi
Xuân thời để rụng trĩu bàn tay
Lá rơi lác đác theo thu mãi
Có lẽ tình sầu khó đổi thay .!?
- 334