Lữ thứ canh dài ai với ta
Sương mờ dạ lạnh ghé buồn qua
Chim bay quạnh quẽ về ngang lối
Mắt dõi mông lung nhớ phố nhà
Đời vắng tiếng cười nghe lặng lẽ
Cung trầm khúc nhạc vẫn ngân nga
Nguyệt kia sẽ đến ngày cùng tận
Được mất là gì phải xót xa ?!
- 328