Con tim một dạo biết mong chờ
Cho thuở ban đầu dệt ước mơ
Vàng lá Thu rơi thêm rạo rực
Trắng mùa Ngâu rụng lại bơ vơ
Vương bao chồng chất trong hoài niệm
Để chút phai tàn mãi ngẩn ngơ
Dẫu cũ còn chưa quên nỗi nhớ
Cái thời mộng ảo như bài thơ .
- 241