Có dạo vầng trăng đã héo gầy
Ta ngồi uống rượu vẫn không say
Bờ sông lấm tấm bao hoa dại
Góc quán tiêu điều một kẻ ngây
Nhớ mãi tìm đâu màu hạ nắng
Quên nào thể được sắc thu mây
Còn nghe trong gió lời than thở
Tan tác hồn xưa lá ngập đầy
- 239