Lỡ nẻo đường đi nhớ gạt lòng
Ta, người ngoảnh mặt đã hiềm sông
Tâm lùi một chút đâu cằn ngõ
Nghĩa tiến nhiều khi phải trật dòng
Dỗ hướng bình yên bày nụ nở
Khơi ngày hạnh phúc chuyển mùa trông
Từ nay gió bão lan tràn trải
Cũng kệ nào mơ nói kiểu chồng
NÀO MƠ