Đêm về cứ ngẫm vẹn toàn ân
Kẻ xót người thương mọi lẽ phần
Tỏ thật đời cay tròn trĩnh đức
Lo thầm kiếp bạc hững hờ nhân
Xây thành đợi trí buồn quên mãi
Dựng lũy chờ tâm nản biến dần
Én trở trăn mùa khi giữa lạnh
Mong rằng chớ để dạ ngoài xuân
102 - HOÀI MONG