Rõ khổ chôn lầm cái vận ôn
Đào nông để thế lại lo tồn
Đem làm mợ bảo thêm lần tốn
Giữ gửi người khen bớt lượt dồn
Đã giỏi tôn liền không chạy trốn
Đang tài sợ mãi với lòi hôn
Khôn làng hẳn trội hơn là chốn
Dại phố đồn lâu cũng phải chồn.
Bao người sợ nhất ngữ vần ôn
Nghĩ ngợi làm sao để tránh tồn
Nữ kiệt hào hoa ... sầu bỏ trốn
Đường thi lãng tử ... chán trao dồn
Câu từ nhã nhặn không màng tốn
Kiểu cách chan hòa dễ được hôn
Lỡ gọi khôn làng như nẻo chốn
Thì nên tiễn biệt cái hơi chồn !
Đồng hồ Cát (Tu Nguyenduc)
21:01 - 24/01/2015
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ