Trèo lên đỉnh núi dõi trông vời
Cảnh lạ bây giờ cũng lắm nơi
Hỏi bạn chia niềm trao nỗi nhớ
Mời cơm lót dạ nở môi cười
Hồ phơi dưỡng khí còn trong trẻo
Suối chảy thơ tình mãi đẹp tươi
Hạ đến Thu về hoa vẫn trải
Dừng chân lữ khách nặng duyên ngời.
(Ngũ độ thanh)