Hỡi Ấy bây giờ đủ sợ chưa
Mà sao cứ dõi Bậu dư thừa
Nơi dòng nhược thủy ta còn ngóng
Cạnh nẻo bồng lai mắt đẫm chừa
Để mộng thơ trào len cõi trí
Cho hồn nặng nhớ khỏa ngày xưa
Hoàng hôn trải xuống chườm tê dại
Phượng ngủ bên đường đã vắng thưa
Mà sao cứ dõi Bậu dư thừa
Nơi dòng nhược thủy ta còn ngóng
Cạnh nẻo bồng lai mắt đẫm chừa
Để mộng thơ trào len cõi trí
Cho hồn nặng nhớ khỏa ngày xưa
Hoàng hôn trải xuống chườm tê dại
Phượng ngủ bên đường đã vắng thưa