Một gánh buồn cay nản giữa đời
Giang đầu chợ cuối khổ nào vơi
Vào Xuân tủi phận còn mong nỗi
Đến bữa chan lòng lại tưởng nơi
Đủ nghẹn tâm sầu thân sớm dỗi
Chưa kìm dạ đắng mảnh tình rơi
Nhà che nửa mái rầu mưa dột
Lụy mãi hồng nhan để oán trời
Giang đầu chợ cuối khổ nào vơi
Vào Xuân tủi phận còn mong nỗi
Đến bữa chan lòng lại tưởng nơi
Đủ nghẹn tâm sầu thân sớm dỗi
Chưa kìm dạ đắng mảnh tình rơi
Nhà che nửa mái rầu mưa dột
Lụy mãi hồng nhan để oán trời