sao về chả ghé tới vườn xưa
thấy bóng ai qua cũng mới vừa
vội vã đi ngang rồi chợt mất
vụng về mong ngược để chờ đưa
dòng sông nước xuống triều chưa cạn
ngọn gió vờn bay tóc chẳng đùa
dẫu biết không còn hy vọng nữa
mà lòng thổn thức bởi chiều mưa
-321