Lòng chiều xao xuyến mãi không thôi
Sương khói mờ giăng khắp núi đồi
Cánh mỏi chim bay miền viễn xứ
Chân dừng ngựa đến chốn xa xôi
Nơi này chợt thấy mùa thu lại
Phố cũ thêm buồn chiếc lá rơi
Có mảnh trăng gầy trôi lạc lõng
Cho dòng sông cạn bỗng đầy vơi.
- 310