Hương sắc hoa kia cũng một thời
Và này đã đến lúc tàn hơi
xác cằn héo rũ thiên thu đợi
Lá úa còng queo vạn kiếp mời
Mới thuở thì xuân còn réo gọi
Mà nay kí ức lại xa rời
Nhọc nhằn trăn trở về ngang lối
Chén rượu ban chiều cứ nhạt môi ?!
- 301