Em là hạt nắng rụng trên sân
Đã khiến cho ta phải ngại ngần
Rong ruổi trong đời tìm những lối
Lang thang cõi mộng biết bao lần
Đường xưa gợi dẫn nào xa vắng
Phố cũ mang theo quá nợ nần
Thuở ấy bên tình ai lận đận
Bây giờ giữ một bóng phù vân.
867