Gặp gỡ nhau chi ở chốn này
Rồi đời mãi thế để ta ngây
Mộng kia bắt đuổi như cơn gió
Tình lại phiêu bồng tợ áng mây
Danh lợi thôi là trong thoáng chốc
Bại thành nếu đến cũng đừng cay
Lên đồi đánh giấc quên nơi tạm
Dưới ấy cho người cứ tỉnh say ?!
- 290