Thu rồi theo những lá vàng bay
Cứ vẫn lênh đênh với tháng ngày
Dưới nước dòng sông cuồn cuộn chảy
Bên đời sương khói chập trùng vây
Chờ cho tự tại bao giờ nữa
Hay để hư hao hết kiếp này
Men rượu vùi quên sao mãi uống
Nỗi sầu còn đó ta thì say!
- 279