Cơn mưa rả rích mãi ngoài trời
Lòng cứ dâng buồn chẳng thể ngơi
Khóe lệ hoen mi chưa vội thấm
Trong hồn rỉ máu đã tàn hơi
Đong đưa dấu ái bao giờ nữa
Tiếc nuối cơn mê cũng muộn rồi
Chờ mối duyên tình ai mốc ẩm
Nắng về sẽ nhặt để dành phơi .?!
- 278