Sóng vùi thuyền nhỏ phải lao đao
Nước mắt tuôn rơi nhạt má đào
Vẫn biết ái ân như bể khổ
Thế mà si dại để lòng trao
Khối sầu cứ đọng nơi đây mãi
Băng giá chờ tan đến lúc nào
Sao chẳng buông tình cho nhẹ nhõm
Đớn đau là vậy lại ôm vào .?!
-285