Nghe chớm mùa thu đã sắp già
Lá sầu đeo đẳng nào buông tha
Bao nhiêu hoa nở rồi tàn úa
Một dáng trăng gầy phải xót xa
Gió quét lạnh lùng trên cửa ngõ
Sương rơi hiu hắt dưới hiên nhà
Mây xưa bịn rịn còn chưa dứt
Để bóng xuân thì lặng lẽ qua
- 296