Nỗi nhớ quanh đây cứ vật vờ
Cho hồn chợt thoáng lại ngu ngơ
Cánh buồm quá khứ nơi nào nhỉ
Bến đợi tương lai ấy vẫn chờ
Một ánh trăng vàng neo lạc lõng
Nửa vầng mây bạc lướt vu vơ
Chữ tình lận đận không hề dứt
Đêm trắng hoài nhau đến thẫn thờ.!
-311