Ngây lòng khắc khoải đọng buồn tâm
Cứ tưởng càng say bỗng lại trầm
Ngỡ ngọt ân nồng vơ vẩn tiếng
Trao mờ kiếp khổ dịu dàng âm
Liền vương kẻ ấy môi mềm đẫm
Mới trả người đây dạ nẫu ngầm
Muốn hỏi câu thề đâu mộng đã
Hay rồi chữ hẹn chỉ là ngâm
Lhtnv. Nđt. Ltđ
Vang dần lảnh lót đoạn lời ngâm
Vọng nỗi niềm mong trải ngấm ngầm
Ái ngọt bao ngày trông những thuở
Ân đầy một chốn gửi từng âm
Mà thương cõi ấy vì dây lặng
Bởi đợi đàn kia cũng khúc trầm
Bấc lụn đêm tàn tan vỡ nửa
Ngây lòng khắc khoải đọng buồn tâm
Vang dần lảnh lót đoạn lời ngâm
Vọng nỗi niềm mong trải ngấm ngầm
Ái ngọt bao ngày trông những thuở
Ân đầy một chốn gửi từng âm
Mà thương cõi ấy vì dây lặng
Bởi đợi đàn kia cũng khúc trầm
Bấc lụn đêm tàn tan vỡ nửa
Ngây lòng khắc khoải đọng buồn tâm