Buổi mộng đi rồi buốt liễu tơ
Nào chi thuở ấy đã quen chờ
Thềm yêu một cõi tràn vây nhớ
Ngõ thoảng đôi lần đắm nhận mơ
Ví rũ lòng sâu hoài tựa dở
Mà trông bóng nhỏ vẫn như khờ
Chìm bao kỷ niệm đành xa vắng
Cuộn trả bên chiều vãn ý thơ
Lhtnv. Nđt. Ltđ
Quẳng gánh âu sầu đẫm lệ thơ
Buồn lay lắt trải dại ngây khờ
Vì vui chẳng mấy đau từng lỡ
Bởi nhạt đâu thời xót những mơ
Vẫn lặng đây người duyên hẩm nhớ
Còn xưa nọ kẻ kiếp hiu chờ
Tình ngơ ngẩn đến tim lần vỡ
Buổi mộng đi rồi buốt liễu tơ
Quẳng gánh âu sầu đẫm lệ thơ
Buồn lay lắt trải dại ngây khờ
Vì vui chẳng mấy đau từng lỡ
Bởi nhạt đâu thời xót những mơ
Vẫn lặng đây người duyên hẩm nhớ
Còn xưa nọ kẻ kiếp hiu chờ
Tình ngơ ngẩn đến tim lần vỡ
Buổi mộng đi rồi buốt liễu tơ