Cũng bởi niềm thương cạn mất rồi
Nên lòng bỗng chốc bạc màu vôi
Vừa hay cội ái đà bâm rễ
Chợt tủi mầm yêu đã héo chồi
Quả nghĩa bây giờ xa xót rụng
Hoa tình thuở ấy bẽ bàng trôi
Mùa đông lạnh lẽo cây sầu úa
Dỗ cảnh mình ta một bóng ngồi...
(nđt)