Giận bữa cô HỒNG nói lửng lơ
Buồn trông PHƯỢNG VĨ đổ ven bờ
Ngoài nương MẬN trắng hờn thêm dở
Cạnh ngõ MAI vàng đứng giả ngơ
Bởi dỗi BẰNG LĂNG ngày tháng sợ
Vì thương DẠ LÝ cảnh đêm chờ
QUỲNH luôn ý nhị còn chê hở
LỰU bỗng châm ngòi bén lửa thơ
(Tập danh hoa, bvđa)