Đông về lạnh lẽo phủ hồn côi
Nỗi nhớ trào dâng ủ mộng bồi
Dõi nắng thờ ơ ràn rạt trải
Nghe lòng ảo não nhẹ nhàng trôi
Này sương thẩm thấu da mềm đã
Nọ chữ vòng đeo ý tỏ rồi
Chả biết khi nào duyên rỡ rạng
Chi bằng cứ tự mỉm cười thôi
Nỗi nhớ trào dâng ủ mộng bồi
Dõi nắng thờ ơ ràn rạt trải
Nghe lòng ảo não nhẹ nhàng trôi
Này sương thẩm thấu da mềm đã
Nọ chữ vòng đeo ý tỏ rồi
Chả biết khi nào duyên rỡ rạng
Chi bằng cứ tự mỉm cười thôi