Ô này ngọn gió vẫy lao xao
Cứ sống vô tư tự thuở nào
Lúc nhoẻn môi cười rung lá biếc
Khi xòe cánh lượn đẩy diều cao
Lời thương gửi lại đầy da diết
Chữ nhớ nhờ mang rõ dạt dào
Bản tính phong lưu hào phóng quá
Tâm hồn thánh thiện đẹp làm sao!
DUNG NGUYÊN
05:20 - 20/04/2025