Đã nặng thời gian khắc khoải lòng
Mơ về cái thuở lộng trời mông
Vầng sao hẳn lạnh mờ tâm bóng
Ảnh nguyệt buồn trơ buốt cõi phòng
Lặng lẽ trăng tàn em có hiểu
Âm thầm cảnh lụi sóng còn không
Dù cho hạnh phúc ta hằng ủ
Mộng lửng lờ ngơ thoáng chữ hồng.
Mơ về cái thuở lộng trời mông
Vầng sao hẳn lạnh mờ tâm bóng
Ảnh nguyệt buồn trơ buốt cõi phòng
Lặng lẽ trăng tàn em có hiểu
Âm thầm cảnh lụi sóng còn không
Dù cho hạnh phúc ta hằng ủ
Mộng lửng lờ ngơ thoáng chữ hồng.