Đu đưa ngọn gió, Liễu dềnh dàng
Lặng lẽ khuê phòng Cúc dở dang
Cỏ biếc, bơ phờ, rơi loạng quạng
Thu riêng hối hả, tránh kềnh càng
Bồi hồi, cảnh dịch, còn đeo đẳng
Rối rắm, khung trời, chả mở mang
Đã lẻ loi, khi người chếnh choáng
Không tha thiết, lúc dạ làng tàng
( ltt, ntv, thập lục láy, nhất vận )