Đã có duyên sinh tất phải già
Lưng còng sắc sọm dáng gần ma
Tai ù thấy nhạc nghe hờ hững
Mắt nhặm nhìn trang dướn điệu đà
Khấp khểnh răng ăn thôi món lạ
Phều phào nhịp thở bỏ miền xa
Kiên trì tập luyện cho thân khoẻ
Viết áng thơ vui hét rộn nhà
(Hoạ bài GIÀ của Trần Ngọc Bích)