Canh trường lặng lẽ một mình tôi
Chén rượu cô đơn chẳng có mồi
Tứ khổ tuôn hoài đau ngọn bút
Ly sầu uống cạn lạnh bờ môi
Bâng khuâng cảnh ấy thuyền rời bỏ
Khắc khoải sông nay đất lở bồi
Nhắm mắt xuôi tay người đã hiểu
To quyền lớn chức cũng buông thôi.
buixuanphuong09
06:04 - 28/05/2019