Lặng nỗi mong chờ thả tiếng tiêu
Trời xanh trỗi nhạc sáo ôm diều
Sương vờn núi lộng miền sâu thẳm
Nắng tỏa sông dài cõi tịch liêu
Trĩu nặng lòng cô tràn thoảng ái
Hồng tươi mộng đỏ thấm loang chiều
Hoàng hôn quạnh quẽ triền côi vắng
Để giọt âu sầu vẫn cứ thêu
Nđt