Vẽ chuyện hòa thơ thỏa sức cười
Công nhà vợ bảo có nào ngơi
Hay làm mấy việc xem rành đã
Trộm nghĩ vài câu thấy tỏ vời
Dẫu mộng dăm lần vui đến nhởi
Nhưng chờ bảy lượt khẽ vào chơi
Tâm thành đó cũng là duyên phận
Vẫn khắc niềm tin tỏa rạng ngời.
(Ngũ độ thanh)