Nđt. Bvđâ
Mơ màng thiếu nữ ngủ nồng trưa
Yếm trễ bờ vai tưởng lại thừa
Lúc lỉu đôi gò không chỗ dựa
Âm thầm một ý vẫn lòng đưa
Vì ai cứ để môi thèm vữa
Dẫu kẻ nào cho dạ đắm bừa
Tại lỡ người sao đành bước nửa
Trông hoài bỗng chợt nhớ tình xưa
Yếm trễ bờ vai tưởng lại thừa
Lúc lỉu đôi gò không chỗ dựa
Âm thầm một ý vẫn lòng đưa
Vì ai cứ để môi thèm vữa
Dẫu kẻ nào cho dạ đắm bừa
Tại lỡ người sao đành bước nửa
Trông hoài bỗng chợt nhớ tình xưa